sát na
chẳng phải vô thường chẳng phải ta
là cơn mộng mị chốn ta bà
đã say nghiêng ngã chiều xuân cũ
vũ trụ càn khôn ta với ta
dấu xưa phong kín mờ bóng nguyệt
lối cũ đi về phủ nắng hoa
tình trong thiên cổ còn miên viễn
ngấn lệ mi ngoài giọt sương sa
còn trong đáy cốc con thuyền quạnh
quán đợi gian trần một sát na.
08/03/2015
Bài này đã được xem 1789 lần
|
Người đăng:
|
Đức Lập
|
|
|