khi rừng sang thu
Người đi nhung nhớ ngập tràn
Phương trời rớt rụng sắc vàng tuôn bay
Còn đâu bóng dáng trang đài
Giẫm lên xác lá nét hài kiêu sa.
Người đi tan nát tim ta
Như cành trụi lá rừng già sang thu
Quan san phủ lối sương mù
Vang trong gió biếc lời ru nồng nàn.
Trách tình sao vội sang ngang
Để cho thương nhớ ngập tràn nhói đau
Thu này ta mãi mất nhau
Tình kia gục chết lùi vào tháng năm
Trần Bảo Đông.
Bài này đã được xem 3000 lần
|
Người đăng:
|
add nam
|
|
|