qui nhơn ngày ấy !
Trường Cường Để – em đi rồi còn để
Mảnh tình hồng ươn ướt lệ thi ca
Lối phố Qui Nhơn một thuở tôi qua
Hàn Mạc Tử đã xa đời thơ mộng.
Biển biếc mênh mông bạc đầu con sóng
Mấy lượt vỗ về bến vắng bóng em
Tôi mới tới thăm nắng đã bừng lên
Nhung nhớ dạt dào mùa Xuân năm ấy.
Sau buổi tan trường mỗi chiều thứ bảy
Tôi dìu em sang bãi cát trắng chờ
Tay đan tay âm ấm tít non thơ
Trông lá hoa mơ cũng thành thi vị.
Có ai hay cuộc tình tôi thế nhỉ
Khi chia tay trong quá đỗi bất ngờ
Tôi lên rừng ôm bóng lẻ nàng thơ
Em vượt biển biết bao giờ trở lại.!
Gần bốn mươi năm xa thời con gái
Em có bạc màu ân ái xưa không ?
Tôi vẫn là tôi với một tấm lòng
Đã kết thành thơ chảy cùng tri kỉ.!
Sài Gòn – 14/06/2013 – Sông Hậu.