dòng suy nghĩ
DÒNG SUY NGHĨ
Cơn gió ơi
sao vô tâm đến nỗi
Để cỏ cây
hờn dỗi biết bao mùa
Gió vô hồn
dù hoa lá phân bua
Nhụy khô héo
giữa ban trưa ngày ấy
Tình yêu ơi
có chăng là như vậy
Gieo nỗi sầu
rồi ruồng rẫy con tim
Mặc cho ai
khắc khoải với nỗi niềm
Tủi thân phận
triền miên và ray rứt
Lý trí ơi
nói giùm nghe, đời thực
Cho tâm hồn
thổn thức với thời gian
Cuộc đời không tránh được khỏi mơ màng
Luật nhân quả trái ngang luôn hiện hữu
doanminhhop 18122013