Poem logo
Poem logo

mầm đen dưới thế

Tác giả: CHÍNH TRỊ
Người xưa cỡi hạc đi đâu ?
Mà nay nhung nhớ một màu thương thương
Thời gian bao cảnh đoạn trường
Phong ba bão nổi quê hương nghìn trùng ?
Ngàn thu vang vọng anh hùng
Hi sinh cuộc sống thân cùng nước non
Gương soi rạng rỡ lòng son
Xa xôi ngày tháng ai còn nhớ chăng ?
Tre già có mọc trúc măng ?
Hương quê đẹp lối đời thăng tiến nhiều
Chớ làm ngọn cỏ tiêu điều
Tình sầu cháy nắng đượm nhiều xót xa
Chết rồi hồn vía ra ma
Tâm tư nặng trược chẳng đà lên tiên
Thế gian gánh nặng ưu phiền
Tham ô lãng phí mọi miền quốc gia
Nhìn người lại nhớ đến ta
Ham vui thụ hưởng sao mà khá đây ?
Cùng bang trộm cắp con cầy
Ăn nhậu say xỉn mày mày tao tao
Gặp nhau chẳng biết vẫy chào
Lễ nghĩa trí tín bay cao mất rồi
Miệng xinh tủm tỉm tươi cười
Phát câu chửi đổng khiến đời lãng xa
Cùng là thân phận đàn bà
Chị em rủ đánh không tha một người
Còn gì nhân nghĩa trên đời ?
Thầy tu đội lốt gọi mời sắc duyên
Đi đâu túi phải đầy tiền
Cửa quan đút lót khỏi phiền đến thân
Đua chen mang nghiệp xa gần ,,, !
Cờ bạc cá độ lo mần ăn chi ?
Con em đến tuổi xuân thì
Tụm năm xúm bảy khinh khi học đường
Tuổi xanh chẳng muốn đến trường
Lừa cha phỉnh mẹ theo phường lang bang
Gái quê ở chốn thôn làng
Mong lên thành phố làm nàng bia ôm
Trai thanh mọc bộ râu xồm
Ăn diện bảnh choẹ chôm chôm ái tình
Biết bao kiều nữ thật xinh
Chui vào phây búc bán mình kiếm đô
Đồng ra rồi tới đồng vô
Là lý tường chính niềm mơ trong đời
Thế gian vật đổi sao dời
Văn minh điện toán khắp nơi toàn cầu
Chẳng ai ngồi một chỗ lâu
Chỉ nhoáng một cái con tầu đã xa
Nhà cao như nấm mọc ra
Xã hội phức tạp đường tà rẽ sâu
Đen nâu xám trắng đủ màu
Phân chia ngôi thứ cùng nhau sống đời !

QHNC

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm