hoài vọng
Từ lâu anh chỉ tin vào những giấc mơ ẩn dụ
như mùa đông yêu những que diêm
lấp lánh trong những đêm buồn như cổ tích
tiếng cười cũng kẹt giữa đám đông
ở một nơi anh chùn chân trước những ngõ cụt
ký ức xôn xao
cơn đau dè dặt
nhặt nhạnh từng mảnh vỡ ghép thành gương mặt em
em bước ra ngoài ánh sáng
cởi từng lớp cô đơn đã mặc đêm qua
cởi từng cơn bĩ cực mượn từ năm tháng
rưng rức nụ cười
anh với tay chạm lấy thiên hà
vũ trụ nguyên sơ hát một đoạn intro cũ
em thả nỗi quên từ tàn tích nhớ
trắng ngập vùng áng tóc đang cưu mang
bên cửa sổ trong hẻm phố thênh thang
anh hoài vọng
một bầy sếu trắng về che những thinh lặng
bủa vây
Kai Hoàng
18.12.2014