nhớ trăng
NHỚ TRĂNG
Nhớ trăng...dạo ngắm trăng khuya
Nương mây đan sợi tóc lùa chiều vơi
Mắt đưa...môi chẳng nhấp lời
Chút chi ai thả nụ cười bến trăng
Để hồn dạt bến Sông Ngân
Chèo khua mái đẩy bâng lâng diệu vời
Nâng thơ lòng ngả về trời
Nâng hồn tìm bóng cái thời dấu yêu
Neo đò giữa bến liêu xiêu
Tìm về nỗi vắng qua chiều gió bay
Bóng ngân đổ bến vơi đầy
Ngược dòng cam nỗi xuôi tay níu bờ
Găm chèo xiết cháy hồn thơ
Còn trông với cái hững hờ buông trôi
Một người khuất bóng xa xôi
Một người lặng nhặt đầy vơi sóng cồn
Chẳng nương người đến cô hồn
Thôi thì nương cái bồn chồn trăng lên...
Phạm Ngọc Vĩnh
Bài này đã được xem 1265 lần
|
Người đăng:
|
VĩnhThơ
|
|
|