cái sầu môi
Miệng miệng run lên một mối sầu
Mắt môi bậm lại cái sầu môi
Tuổi xanh chưa thoát trăng mười sáu
Đã có bao nhiêu kẻ gọi mời
Nheo mắt cười tình xinh khó tả
Duyên duyên dáng dáng lắm người mê
Tướng đi yểu điệu phê thục nữ
Mái tóc xõa vai lắm hẹn thề
Vẻ nàng chẳng những thật là sang
Tánh tình còn đậm nét tan hoang
Tiêu đô từng xấp như bạc lẻ
Thu mua những thứ chẳng đụng hàng
Mộng ước em cao thăng vời vợi
Không là tiền tỷ chẳng thèm chơi
Nhiều anh giàu có len men tới
Chỉ một thời gian đã tơi bời !
Lời đồn ngang dọc bơi khắp nước
Đến vùng sông rạch ở xa xôi
Có chàng ưa thích tầm của lạ
Lân la tìm đến để mà chơi
Đồng tính đồng tình ơi luyến ái
Có duyên có nợ nên có thai
Hai người ước nguyện bên nhau mãi
Cùng nhà chung sống dựng ngày mai
Từ ấy hoá ra người tiết kiệm
Vì chồng vì con trở nên hiền
Tu nhân tích luỹ nhiều công đức
Tiếng tiếng vang vang khắp mọi miền
QHNC