bóng anh
Em yêu biển, ngàn con sóng vỗ !
Biển của ai, có độ bao giờ ?
Hiền hòa rất đẹp rất thơ !
Gió lồng trong nắng, nắng mơ nắng vàng...
Từng con sóng, xô vang bờ cát
Sóng vỗ gì ?, bãi xát xôn xao
Trông đâu cũng thấy ồn ào
Xa rồi, tất cả nói sao bây giờ.
Biển của gió, của mơ của nắng
Biển của anh, hồn nặng của đời
Biển mãi muôn đời chới với
Anh không làm thơ, em đợi em chờ
Để em khóc, trên bờ ngẩn đợi
Để mênh mông, vỗ với mây ngàn
Để thương để nhớ để than
Bờ vai anh vỗ biến tràn mộng thương....
Bóng cao hỡi !, bóng nương trong gió
Sóng vỗ kia, bóng nhỏ đời em
Anh mang che chở bóng đêm
Nép vào ấm áp lòng em ... dịu hiền !
Bài này đã được xem 1445 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|