những trái tim không lành
Trái tim con người vốn nhỏ bé
Sao em đi hoài vẫn chưa chạm được vào sâu thẳm tim anh?
Bởi nơi sâu nhất anh vẫn riêng dành
Cho một người đến trước
Có những khi em thầm ao ước
Vén bức màn bí mật kia lên
Lại sợ chạm vào nỗi đau anh đã cố nguôi quên
Cũng như em đã từng đau vì một người con trai khác
Vậy đấy mà lòng vẫn đắng chát
Vẫn có chút hờn ghen khi ánh mắt anh đi lạc nơi nào
Tim vẫn có chút nhói đau
Khi tình yêu anh trao không dành cho em tất cả
Ngẫm nghĩ con người cũng thật lạ
Lúc em gặp ai đó – giống người cũ thoáng qua
Em cũng dõi mắt nhìn về phía xa xa
Và buông lơi bàn tay người bên cạnh
Trái tim chúng ta vốn đã không lành lặn
Trao cho nhau đều khuyết một mảnh rồi
Có lẽ chúng mình đành chấp nhận thôi
Bởi mọi thứ trên đời chẳng có gì toàn vẹn
Em cũng thôi không còn những ích kỷ nhỏ nhen
Những âu lo làm hoen bờ mi ướt
Dù không phải là người đến trước
Em chỉ mong được làm bến cuối đời nhau