khóc và cười
Khóc làm chi em cho thêm đẫm ướt cơn mưa
em khóc làm gì khi người xưa có bao giờ trở lại?
những mặn nồng êm ái
cũng đi mãi với thời gian
Cuộc đời người hợp rồi sẽ tan
hạnh phúc khổ đau theo vòng xoay số phận
đâu chỉ mình em lận đận
con đường tình yêu vốn gồ ghề
Đã từng bên nhau tay nắm môi kề
từng thuộc về nhưng không là mãi mãi
từng yêu nhau rồi không ngày gặp lại
từng hạnh phúc rồi nếm trải khổ đau
Cuộc đời người đâu phải giấc chiêm bao
em chớ nên đuổi bắt hoài ảo ảnh
cũng đừng giam trái tim trốn tránh
một tình yêu chân thành – có lẽ – sắp đến tay
Thế gian này được mất chẳng riêng ai
không phải của mình thì mong gì níu giữ
mở mắt đi em – một lần thôi – nhìn thử
rồi em sẽ lại nở nụ cười