Poem logo
Poem logo

mòn dần

Tác giả: Giáp Việt
Buổi trưa đi qua tôi
Con đường nhăn nheo nắng
Vả vào không gian đủ thứ hỗn tạp
Mặt mày đen sạm những gốc cây ngơ ngác
Chuyển động...
Rời đi...
Màu xanh nhỏ lại.

Quẩn quanh mái hiên tiếng chuông gió leng keng làm bạn.
Bầy chim sẻ chẹt! chẹt!... như chưa hề trải qua nỗi buồn
Thành phố, nhà máy, con đường... đắp dày lên.
Mỗi giây trôi qua khói bụi tìm đến tôi xin ở trọ

Có những thứ phình ra
Có những thứ mòn dần
Rồi tôi cũng phình ra và mòn đi
Thịt xương thành bụi cát
Gửi lại trần gian này?...

2018

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm