Poem logo
Poem logo

mẹ con tượng đá

Tác giả: Nguyên Hữu
Người đàn bà
Và đứa trẻ
Đi về đâu
Khi nhà đổ…

Khuân mặt đẹp
Giờ hằn sâu
Những nếp nhăn
Than khắc khổ…

Nét mệt mỏi
Hiện rõ hơn
Bước chân hờn
Hai kẻ khổ…

Trời nổi giông
Múa bốc đồng
Ném vào họ
Nắm gai, chông…

Không còn nhà
Không có nhà
Ghé hiên nhà
Ai xa lạ…

Người đàn bà
Bỗng gục ngã
Hóa tượng đá
Tẩm mưa chan…

Đứa trẻ gào
Vang trời rộng
Cánh của rộng
Bỗng mở ra…

May mắn là
Nó lại có
Một người cha
Đưa tiếp chặng…

Giờ mưa nắng
Xá gì đâu
May bắc cầu
Đường quan lộc…

Đời cay độc
Sắp xếp chi
Trận đối đầu
Người cha gốc…

Hai kẻ ngốc
Lao vào nhau
Máu quyện mầu
Đau khúc ruột…

Họa hay phước
Nhận ra nhau
Nó cúi đầu
Thằng nghịch tử…

Nó tư lự
Bên tượng mẹ
Kể cho mẹ
Chuyện xảy ra…

Nghẹn ngào quá
Nó vật vã
Bỗng hóa đá
Đứng lạnh thinh…
MẸ CON TƯỢNG ĐÁ
22-05-2015
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm