tiếng lòng
Em đây con gái Quảng Nam
Năm vừa lên bảy đã xa quê rồi
Mẹ Cha lam lũ tối ngày
Lo từng hạt thóc trên vùng đất khô
Lo xa con trẻ mồ côi
Cơm canh không đặng chữ nghèo đeo mang
Nên đành khăn gói sang đàng
Mong cho cuộc sống sau này khá hơn...
Mươi năm cứ tiếp kéo dài
Hai mười năm trọn xa ngàn xứ xưa
Em giờ nương tựa xứ Người
Nhưng mà hình bóng tình Quê dạt dào
Bao năm em vẫn khát khao
Một lần chân bước trọn niềm yêu thương
Quê Hương giờ biết khác rồi
Nhưng mà ký ức vẫn hằng trông tâm...
Bài này đã được xem 1905 lần
|
Người đăng:
|
Hoài Nhớ
|
|
|