Poem logo
Poem logo

tự tên lên em sao phải sợ (ngại)

Tác giả: Chuối Noob
Tự tin lên em sao phải sợ (" ngại"???)
Cuộc đời của em đâu ai khác
Sống cho em chỉ riêng em thôi
Kệ đi em những lời gió thoảng
Bỏ mặc đi cám dỗ đời thường
Dẫu vẫn biết ma lực đồng tiền
Dẫu vẫn biết bao nỗi lo toan
Như kim cô vây lấy đời em
Hãy ước đi khi còn có thể
Ước như mây trắng lững lờ trôi
Ước như cơn gió khẽ ngọn cây
Ước như dòng nước dữ dội đổ
Ước như ngựa hoang khắp muôn nơi
Cấm ước ư? Chẳng ai có thể
Nhưng cũng thật khó đúng không em
Ước thì mãi vẫn chỉ là ước
Mơ ư? Rồi cũng phải tỉnh mà
Tỉnh để mà sống mà cảm nhận
Những xúc cảm của chốn đời thường
Vui buồn đi hãy đúng với lòng
Hãy cười đi khi niềm vui đến
Buồn đến phải khóc khóc to vào
Chôn giấu chi nơi tận đáy lòng
Nụ cười trên môi vui lẫn buồn
Tức nước vỡ bờ qui luật đấy.
Thật vậy ư? Vậy ai có thể
Bên em cùng em trút tâm sự.
Vui lên đi như tuổi thơ ấy
Em vẫn vui khi đời cơ cực
Giờ đây sao em phải buồn chứ
Khi hồn em vẫn là của em
Mặc cho gió bụi thời gian thổi
Em vẫn mãi sẽ mãi là em
Đứa con của gió khắp muôn nơi
Gót chân em vẫy vùng khắp chốn
Ánh mắt em xa xăm nhìn ngóng
Đôi tai này cảm nhận hơi thở
Những rung động cuộc sống ngoài kia
Nhưng đó chỉ là chuyện xa xôi
Chỉ khi gió đông sẽ lại nổi
Đưa em đi xa mãi xa mãi
Đưa chân theo nhịp điệu con tim
Chỉ dừng khi hồn về cát bụi
Chắc hai năm thời gian là đủ
Vững cánh em bay theo nhịp điệu
Cả đường đời cũng chỉ hai năm.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm