vô đề
      
      
      
      
        Tưởng là yêu 
Đã lành nghề
Ai dè một bữa bên lề người ta
Thơ tình chỉ đúng làm quà
Cái duyên 
Nửa bận bông hoa cài đầu
Lời yêu nói dễ lầu lầu
Nắng mưa hẳn mấy phai màu lại quên
Nước đâu 
Chảy ngược bắt đền
Có oan cho cánh hoa đêm nở chùa ...
Rằng thương, bí rợ mớ cua
Vị tình thơ thả ngón bùa lên trăng
Bát canh xuông ngọt bóng Hằng
Lục căn ,số  đã cắn răng Cuội cười
thơ Thiện Hoàng Văn