đá!
Nhật nguyệt bao năm đứng nghiêng trơ
Hứng đủ gió sương tưởng cạn mơ
Hơi tình lùa nhẹ chiều hoang lạnh
Đá bỗng...mặn lòng,nghĩ vu vơ!
Mây quầng đâu nẻo che ánh Nguyệt
Mù mịt dặm xa lốc trắng mờ
Vai gầy lạc khách dừng chân lại
Gửi tạm đôi dòng,vương ý thơ!