nửa đường phố vắng
Phố đã vắng thưa người từ thưở ấy.
Em đi rồi còn đâu gió mây trôi.
Lòng thi sĩ nay thoảng thốc bồi hồi.
Mãi bâng khuâng mỗi chiều thương phố vắng.
Nửa con đường cớ sao sầu lệ đắng?
Nắng nhạt màu mây phủ tím trời thương.
Tôi không biết nửa con đường lại bước.
Chút ân tình còn lại có đa mang?