xe cứu thương nhân đạo
Chuyến xe không tên đi về nơi ấy
Thầm lặng quê nghèo mái lá nhà tranh
Với những cuộc đời giun rủi mong manh
Treo ngọn gió ngàn cân trên sợi tóc
Có đứa bé chợt vở oà tiếng khóc
Em chào đời sau trên chuyến xe lăn
Người mẹ vui quên bao nỗi nhọc nhằn
Quên tiếng gió dưới làn mưa không tạnh
Có những mãnh đời đơn côi hiu quạnh
Biết làm sao khi oằn oại cơn đau
Chiếc chòi canh nằm tận đồng sâu
Chiếc xe đến như thiên thần trong mộng
Tình nhân ái trời bao la biển rộng
Trong những con người bình dị quê hương
Những trái tim luôn rộng mở khôn lường
Ai có hiểu tiếng cười sau tiếng khóc
May 22, 2015