hờn trách mưa ơi!
Mưa tầm tã... hạt mưa như hối hả
Ký ức ơi.. sao người nỡ ùa về
Mưa như nước mắt kẻ xa Quê
Khóc thương xứ lạ mà lòng xôn xao...
Ta không khóc mà sao lòng đau nhói
Nước mắt nào lại chảy ngược vào tim
Nhưng riêng ta... ôi sao lòng quá lạ
Đắng môi cười.... và mặn đắng tâm tư...
Mưa rơi nhẹ như vết dao cào xé
Rĩ hạt buồn cho tan nát lòng ai
Nhớ làm sao...mà làm sao nói được...
Nổi nhớ này ta lặng lẽ mình ta...
Bài này đã được xem 1647 lần
|
Người đăng:
|
Hoài Nhớ
|
|
|