quán nhậu bóng một mình
Món ăn hờ hững đũa buông xuôi
Bao ly cạn mãi dại bờ môi
Trăm điều muốn nói nhưng lời nghẹn
Tha thiết bao nhiêu cũng muộn rồi
Quán lạnh mình anh bóng đơn côi
Say sưa một bữa cuối trong đời
Điên cuồng muốn giữ thời gian lại
Đừng sáng cho ta khỏi mất người
Ly rượu giờ đây đứng lẻ loi
Chính tay ta rót, tự ta mời
Không ai bên cạnh khi ta uống
Rượu đổ chan hòa cũng thế thôi
Ai rót cho ta chén rượu đầy
Có ai nhắc nhở kẻo ta say
Ai trao khăn nóng khi sương lạnh
Ái ngại ta về dưới mưa bay
Sao lại gặp nhau mãi lúc này
Là lúc đời không thể đổi thay
Thuyền ai cũng đã qua sông nước
Tự dối lòng mình hạnh phúc đây
Xoay cốc trong tay cốc hững hờ
Mong tìm được lại vết son khô
Ghé môi ta uống trong nỗi nhớ
Ánh mắt em cười tựa giấc mơ
Nhưng đó chỉ là mơ đấy thôi
Vì mai ta cách biệt nhau rồi
Ngày sau khi trở về chốn cũ
Biết có cùng em được sánh đôi
Thôi tỉnh lại đi kẻ dại si
Cuộc tình mây khói tiếc thương chi
Quen nhau tháng bảy mưa ngâu lạnh
Tránh được làm sao cảnh biệt ly
Ba mươi ngày ấy thoáng qua mau
Một mối tình chưa vẹn với nhau
Saigon ơi sao ta về lại
Về lại làm chi nhận nỗi đau
....
Hôm nay đi giữa đất trời Âu
Chân bước lang thang dạ nhức đau
Người em ở lại quê hương đó
Chia bớt cho ta nửa gánh sầu.
Bài này đã được xem 1914 lần
|
Người đăng:
|
HướngDương
|
|
|