thói đời 1
Của làm ra không bao giờ ăn hết
Của cờ bạc khi chết chẳng mang theo
Có mấy ai giàu bằng nghề đánh bạc
Chỉ có người sạc nghiệp bởi đam mê
Đã biết dại mà vẫn lao vào đó
Để cho người chia sẻ túi tiền riêng
Đôi lần may ăn được vài ba ván
Đêm tiêu xài phung phí chốn đam mê
Nhưng lỡ chẳng may thua cho sạc máu
Thế là rồi về nhà đâm giận dỗi
Vợ chồng lục dối lừa nhau
Chỉ làm con cái càng thêm sầu.