mẹ băng hà
Nước về nguồn hạnh phúc
Đã kết khối giữa Cực Nam trinh bạch
Mẹ Băng hà
Sao bất tử
Mà trở giấc hất tung lòng biển cả
Ai thức giấc biển băng,
Ai nhuộm phiền tinh khôi mắt mẹ,
Ai khiến mẫu dạ, lòng dội cơn sóng dật ?
Đá xưa nào đợi tuổi
Ngậm Vĩnh Hằng trong tinh băng tịnh khiết
Đá cựa mình cuộn trào đổ sụp
Dòng thuỷ lưu tung ánh sáng tin yêu
Cho cõi đất hồi sinh sau cơn huỷ diệt.
Đất cằn triệu năm ôm nỗi sợ bạc màu
Khóc cho nhu nhược của loài người băng hoại.
Lấy gì ướp lại
Trong men hy vọng
Trong muối tình thương
Mẹ Băng Hà rộng mở dạ lòng
Ôm nhân loại tái sinh trong Thần Khí.
Không còn tủi phận người,
Ta đón lại thanh xuân
Dẫu tình trần giá Đông còn vương vấn!
Giữa giấc chiều gọi mở
Mẹ ơi
Mẹ Băng Hà ơi
Mấy mầm non đã nở đón ánh mặt trời
Joscaothai