Poem logo
Poem logo

thao thức tình cha

Tác giả: Jos. Cao Thái
THAO THỨC
TÌNH CHA


Cha ơi,
Đêm nay con không ngủ được.
Vì thổn thức trong lòng những trăn trở mông lung.
Đứa con gái út sáu tuổi,
Tối nay cũng dập dềnh trên chuyến xe đò về thăm bà ngoại ốm.
Con nhớ Josephine,
Con nhớ mọi người!
Đứa con trai đầu lòng hai mươi bốn tuổi,
Nay đã bắt đầu trưởng thành trong mọi việc lo toan.

Và một bàn tiệc tối nay rất điển hình cho một xã hội cô đơn.
Con người tranh chấp nhau trong “làm ăn”
Con người luôn lo lắng để đi tìm hưởng thụ.
Mọi đích đến sao hời hợt chóng qua!
Con khó kiếm thấy sự hài lòng trong ánh mắt.
Của bao người trong suốt nửa thế kỷ cuộc đời con.

Cha ơi,
Đêm nay con dâng Cha lời nguyện cầu nhỏ bé!
Xin cho tâm hồn con luôn được chất chứa yêu thương.
Con không thể hụt hẫng đến với mọi người rồi mới về với Cha.
Con sẽ luôn sống trong Cha,
Để cùng Cha đi đến với mọi người,
Đi đến với mọi linh hồn Nhân loại.

Cha đang thổn thức vì chúng con,
Phải không Cha!
Xin Cha thắp lên trong tim con
Ngọn nến lòng bằng chút lửa Tin Yêu Cha ban tặng con từ ngàn đời trước!
Với Ánh Sáng của Cha,
Cha ơi,
Con lại đi chơi nhé!

Con xin đến với những con phố nhạt nhòa
Truyền Lửa Tin Yêu trong đôi mắt của những giấc ngủ nhọc nhằn bên hè phố.
Con xin vào những bệnh viện,
Lúc nào cũng chực chờ những sợ hãi tang thương.
Máu và nước mắt,
Thân thể con người tan nát,
Một sự cảm thông qua những đau đớn xác thân,
Chúng con sẽ có một chút gì dâng lên Cha trong tật bệnh hằng ngày.
Mình đi thăm đi Cha!
Bao chính phủ của con người trần thế.
Hai mươi bốn giờ mội ngày,
Người ta tốn không biết bao nhiêu là công sức để thông tin cập nhât cho nhau.
Một chính phủ mới toanh với biết bao là lời hứa.
Con cũng muốn đi thăm
Những đấng bậc tôn giáo năm châu,
Đang mâu thuẫn những nghìn năm suy tưởng về Thượng Đế.
Ai cũng bảo mình đúng,
Ai cũng cố bảo người khác là sai lầm đáng sợ.
Người giết người để lo cho một “đạo đức” trăm năm!
Con Người,
Một hình ảnh sống động của Cha,
Cũng đang bị bóp méo để phục vụ cho ý chí tôn thờ cá nhân chủ nghĩa.

Nhưng con tin,
Đó chỉ là những điều nhỏ nhặt và đơn chiếc,
Đang và sẽ luôn tồn tại để là những bài học của Tự Do và Niềm Tin phó thác.
Một ngày có biết bao nhiêu người lặng im nằm xuống trong những hũ cốt!
Thì cũng có biết bao nhiêu người lại mở mắt chào đời đón Ánh Sáng của Cha.
Con người sẽ đông như sao trên trời,
Sẽ nhiều như cát dưới biển,
Mà sao con phải lo gì chật đất.
Trong Tình Yêu Thượng Trí của Cha
Luôn đủ cho chúng con một mái nhà.

Một trăm năm khởi đầu Cha ban cho,
Con sẽ lấy đó làm hành trình Yêu Thương Cha nhé!
Chúng con sẽ bay đi muôn phương
Gieo rắc hạt giống Tin Yêu giữa đời.
Để đêm nay,
Con sẽ lại được vùi đầu trong lòng Cha mà ngủ!

Con của Cha,
Joscaothai

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm