võng cô đơn
Cây Dừa với gió đong đưa
Võng thì đứng ngắm mà mưa trong lòng
Buồn vì người chẳng tới thăm
Võng nhìn mà tủi trong lòng lắm thay.
Có ai quân tử tới đây
Ngồi cũng với võng ngất ngây hương tình
Có ai quân tử một mình
Tới đây võng chỉ ru mình ngủ thôi !