vô đề-2
Nếu một mai giữa dòng đời tấp nập
Anh vô tình vấp phải chân em
Hãy coi như bỏ lỡ một nhịp đèn,
Ta đứng lại,nghĩ về nhau một phút
Kẻo mai sau,giữa đường đời xuôi ngược
Hai con người từng có lúc chung đôi
Lướt qua nhau chẳng thấy một nụ cười
Rồi bước vội như chưa từng quen biết
Chắc tại anh nên tình mình li biệt
Tại anh nghèo,không lo nổi cho em
Thứ em cần là phú quý,cao sang
Anh chỉ có vài vần thơ viết vội
Vậy nên em bước theo tình yêu mới,
Bỏ mặc chàng thi sĩ khóc cùng thơ
Về bên kia là nhung gấm đang chờ
Tình không đủ,em cần n hiều hơn thế
Đám cưới em,tân nương cùng chú rể
Em không cười mà khóc vu quy
Chắc giờ đây em cũng chẳng vui gì
Khi xánh bước cùng người vai cha chú,
Nước mắt em lăn dài trên gò má,
Em nghiêng mình nhớ những ngày qua
Ngày mà ta chung bước lúc chiều tà
Và nơi ấy,anh một mình mong nhớ
Nhưng em sợ anh hai bàn tay trắng
Sẽ làm em uổng phí tuổi xuân
Nên thuyền hoa xa bến âm thầm
Về bến mới,kiếm tìm nơi phồn thị
Tới hôm nay,nơi cung vàng,gác tía
Nước mắt rơi,em khóc nghẹn ngào,
Khóc tiễn đưa tình vào dĩ vãng
Chỉ một mình em khoc....chốn lầu cao!
L.T.T