vu lan nhớ mẹ
VU LAN NHỚ MẸ
Vu Lan báo hiếu lại về
Con đường tháng Bảy lê thê mưa mùa
Trên cành chiếc lá đong đưa
Bâng khuâng nhớ mẹ năm xưa võng buồn
Cánh tay gầy guộc thon suông
Dắt con qua những chặng đường khó đi
" Khó đi mẹ dắt con đi,
Con thi trường học, mẹ thi trường đời ! "
Cho dù giông bão tơi bời
Vượt bao gian khó không rời đàn con.
Mẹ hiền vững một lòng son
Nuôi con khôn lớn không sờn không nao...
Tình mẹ tha thiết dường bao
Không gì so sánh, không sao đo lường !
Trong mẹ chỉ một chữ THƯƠNG
Bao nhiêu sách vở văn chương cũng thừa !
Mẹ nghèo tần tảo sớm trưa
Không lời than vãn nắng mưa nhọc nhằng
Có đêm sàng gạo dưới trăng
Đàn con quấn quít vây quanh nô đùa
Tuổi thơ nào biết trời mưa...
Trên cao mưa xuống...nước nào mưa lên (!?)
Ngày nay con đã lớn khôn
Nuôi con mới thấu công ơn mẹ mình !
Giờ đây mới biết hy sinh,
Mới hay, mới rõ thâm tình mẹ yêu !
Ai ơi lá đổ muôn chiều...
Nhớ về người MẸ...nhớ mùa VU LAN !!!