chớm yêu!
Nắng rót tô hồng đôi má em
Thướt tha dáng lụa bước qua thềm
Đánh rơi một chút duyên ngà ngọc
Sóng sánh thủy triều lay động tim
Giọt đắng cà phê dường ngọt lạ
Bàn tay người khuấy nỗi hồ như
Bâng quơ đáy mắt ngày xanh quá
Có kẻ lạc vào chốn huyễn hư
Khẽ khàng sợi nắng đọng trên vai
Làn gió mơn man dưới gót hài
Khoác áo mùa thu em nhịp bước
Mây sà xuống níu cơn mưa bay
Tháng chín thu vàng ươm nỗi nhớ
Tóc mây xuống phố nghiêng mưa chiều
Trách thầm cơn mưa thu vô cớ
Thức dậy tâm hồn mới chớm yêu