chôn chặt tình thơ
CHÔN CHẶT TÌNH THƠ
Phạm Thanh Hà
Tiếc nuối xa vời một giấc mơ
Bao đêm thao thức mộng tình thơ
Buông rèm mi khép lòng sao nhớ
Thả bóng trăng rơi dạ vẫn chờ
Bến cũ đò nào vẫn đợi mong
Trăng vàng lấp loáng cả dòng sông
Xuôi trên con nước lòng còn ngóng
Ngược lối vầng mây dạ có trông.
Đêm lạnh tình thơ cứ lấp đầy
Nỗi buồn khóe mắt thoáng đưa cay
Ai đem chếch choáng men nồng dậy
Kẻ đếm bàng hoàng mộng vợi say
Thôi nhé đành chôn chặt nỗi sầu
Tình Thơ một kiếp mãi còn đâu
Lênh đênh khắp chốn buồn che giấu
Ủ ấp trong lòng vạn nỗi đau !
(Cảm tác cùng KHÉP GIẤC MƠ HOANG
Tg: Robert Ha)