chiều hoang
**** CHIỀU HOANG. ****
Thơ: Phạm Thanh Hà
Gió chiều vương vấn tóc người thương
Nghiêng nắng hoàng hôn nặng cõi thường
Khắc khoải chim trời buông tiếng vọng
Bàng hoàng mây nước thoát màn sương
Vấn vương luyến tiếc mãi con đường
Tơ tưởng mộng mơ khách viễn phương
Lạnh lùng núi biếc không thương sắc
Trơ trọi mây ngàn có mủi hương
Ai về tìm lại chút tơ vương
Ngày tháng lợt phai má em hường
Tê tái đong bao mùa yêu cũ
Bẻ bàng đếm lại những canh trường.