chén đắng
** CHÉN ĐẮNG **
Thơ: Phạm Thanh Hà
****
Rượu nồng chưa thấm...sầu dâng vội
Men đắng nào phai... lệ mặn môi
Thì thôi em nhé... đường hai lối
Hãy uống cạn chung ... tiệc vãn rồi.
**
Từ nay phương đó... xa vời vợi
Muôn thuở chốn này... cách biệt khơi
Trùng dương sóng bạc...tình trôi nổi
Vạn nẻo trời sầu... mộng lẻ loi
*
Bao nhung nhớ đã ... thành mây khói
Những xót xa giờ.. chợt vỡ đôi.
@@@@@@@@@
CHÉN SẦU
Họa: Vỏ Hoàng
Lấy rượu đưa sầu...sao vẫn đắng
Men tình âm ỉ...lệ buồn tăng
Ly rượu nhỏ còn...anh xin cạn
Nuốt nỗi buồn đau...nặng vết hằn
Cách biệt trùng dương. ..xa diệu vợi
Nay đành chia cách...biệt ngàn khơi
Gởi nhớ theo mây...về phương nớ
Tình sầu rồi cũng...phải chơi vơi
Mộng cũ dệt đan...làm chăn đắp
Đêm về giá lạnh...thấy bơ vơ