tâm sự thuyền trăng
TÂM SỰ THUYỀN TRĂNG 1
Thơ: Phạm Thanh Hà
Sao trăng thức suốt đêm dài
Nhìn bờ sông lạnh miệt mài chảy xuôi
Ánh trăng sao cứ ngậm ngùi
Cho ai nhung nhớ bồi hồi mông lung
Đêm buồn gió cũng buồn tênh
Mảnh trăng hiu quạnh lênh đênh giữa dòng
Để ai thổn thức tê lòng
Chùng chùng nỗi nhớ mênh mông lặng thầm
Vầng trăng kia rớt trên sông
Như tình anh vẫn long đong tháng ngày
Bao giờ dừng lại chốn đây
Để ánh trăng đợi hao gầy trong đêm.
Đời còn bao nỗi niềm riêng
Em còn vương vấn tơ duyên đôi mình
Bởi còn nặng một chữ tình
Đau lòng kẻ ở bẻ bàng người đi
Gió đưa câu hát biệt ly
Từ đây trả hết những gì yêu thương
Tình trăng ta mãi vấn vương
Thuyền về đậu bến sông Tương đợi người.
*********************************************
TÂM SỰ THUYỀN TRĂNG 2
Ai mang trăng lạnh xứ đông
Cho thuyền chở bóng trăng trong giữa dòng
Thuyền về cho thỏa đợi mong
Mái chèo khuấy động nỗi lòng ai ơi!
Giữa dòng một bóng trăng rơi
Thuyền trăng nghiêng ngả chơi vơi câu tình
Chờ ai trăng lại một mình
Neo thuyền giữa bến sông tình ngất ngây
Nhớ người biết nói sao đây
Đêm buồn gửi ánh trăng gầy vào thơ.
Nửa vầng trăng sáng đôi bờ
Thuyền ai đang vớt câu thơ giữa dòng
Trăng buông lơi… khúc tơ lòng
Thuyền con một bóng lỡ làng bến sông
Mảnh trăng tan giữa hư không
Mặc cho con nước trên dòng lả lơi.
Đêm buồn thổn thức trăng rơi
Nhặt mảnh trăng vỡ ai người xót xa
Tìm về nỗi nhớ thiết tha
Chơi vơi câu hát tình ta mãi chờ.