tình anh
°°°°° TÌNH ANH. °°°°°°°
Thơ: Phạm Thanh Hà
Tình anh đó nào đâu dám ngỏ
Bao lần thu trăng tỏ lối về
Thôi đành mượn gió tỉ tê
Đôi lời tâm sự gửi về bến xưa
Dòng sông lặng đò đưa nỗi nhớ
Con nước ròng có chở niềm mong
Từng chiều mây vẫn ươm hồng
Hoàng hôn lặng lẽ ru nồng giấc thu
Con bướm trắng mù u không đậu
Bởi anh nghèo em thấu hiểu chăng
Lời không dám nói cùng trăng
Đêm sa giọt nhớ ngỡ rằng châu rơi
Theo con nước đầy vơi nức nỡ
Đò nào xa bỏ lỡ khách qua
Hắt hiu một bóng trăng tà
Tình này một chén rượu ngà chợt say.