Poem logo
Poem logo

++ tình xưa ++

++ TÌNH XƯA ++

Ta cứ gởi mây ngàn theo cơn gió
Những ân tình đã gắn bó yêu xưa
Thuở cuồn si mộng mị uớc thêm thừa
Em ngoảnh mặt sang ngang vừa khuất bóng
*
Trời nắng gắt cuối hạ chiều hanh nóng
Bước chân rong kỷ niệm bỗng hiện về
Lá vàng rơi theo gió cuốn lê thê
Thêm nức nở bên bờ đê xưa cũ
*
Lá rơi mãi thu về tim ủ rũ
Gió vi vu như nhắn nhủ thời gian
Về chốn xưa hò hẹn lúc cưu mang
Quay trở lại thuở còn đang xuân thắm...
*
Ngày xưa ấy thương thật nhiều mộng lắm
Buồn kiếp đời nhút nhát ngậm bồ hòn
Dầu thôn quê thành thị cả Sài Gòn
Thời e ấp mộng mơ còn cổ kính
*
Rồi an ủi tự cho rằng trời định
Em theo chồng ta lên đỉnh buồn thiu
Thầm tiếc thương vô vọng nỗi tiêu điều
Qua hàng sáu thấy thương nhiều tuổi dại
*
Nay tuổi đã xế chiều thành nội ngoại
Nghĩ ngày xưa yêu e ngại bao điều
Phải chi phone tự động có thật nhiều
Thì đâu có bây giờ tiêu cơn mộng...
*
Thôi đã hết thân già sao nóng bổng
Được gì thêm làm lay động con tim
.
Mơ nào dĩ vãng đi tìm
Trần ai bụi bám nổi chìm tơ duyên...

-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 15/09/2015

😊Chiều buồn thơ thẩn vần mơ
Xin đừng ném đá tội tơ vướng sầu... N3😊

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm