nhớ mẹ...
Còn gì buồn hơn giữa đêm trường lặng lẽ
Nghe lũ bạn gọi về hỏi thăm mẹ ở quê
Sao trong con thấy trống vắng ê chề…
Kìm tiếng nấc mà lòng đau quặn thắt…
Con không khóc mà sao môi thấy mặn
Từng giọt sầu cứ thế cứ tuôn rơi
Con không thể kìm được nữa mẹ ơi
Muốn được khóc… một lần thôi cũng đủ…
Mẹ dạy con đừng bao giờ ủ rũ
Phải biết mỉm cười.. mạnh mẽ… tự đứng lên
Nhưng mẹ ơi sao không dạy cách quên
Quá khứ buồn đau…những ngày con mất mẹ…
Con chỉ biết khóc trong âm thầm lặng lẽ
Giấu lệ buồn nơi gác trọ trời đêm
Nhớ lại xưa những quá khứ êm đềm
Và cả nỗi đau…những tháng ngày lặng lẽ…
Con rất muốn.. dù chỉ là rất khẽ
Thêm một lần được gọi tiếng Mẹ ơi
Được mẹ ôm…và thấy mẹ mỉm cười
Nói yên tâm, rằng mẹ còn mạnh khỏe
Rồi con sẽ tập làm người mạnh mẽ
Nói với Người: con yêu mẹ, mẹ ơi
Xin lỗi vì xưa con đã quá ham chơi
Xin mẹ đừng giận … đừng xa con nữa nhé…
Con lại hư nữa rồi mẹ nhỉ..
fb: kimcuong pham
blog: viết cho phút yếu lòng