vĩnh biệt màu xanh
Trở lại vườn xưa dạ ngỡ ngàng
Hoa tàn trắng cả một mầu tang
Niềm yêu lấp phủ nơi triền mộng
Chữ ái vùi chôn ở mộ nàng
Ảo não trong làn hương khói lạnh
Âu sầu giữa mạn cảnh đời hoang
Mình ta lặng lẽ ôm hờn tủi
Khóc hận trời kia để phũ phàng