em ghét
Em ghét anh mang nụ cười lất phất
Như nắng vàng lượm nhặt cuối mùa Thu
Như màn đêm ôm ấp ánh trăng dù
Mây hờn dỗi khư khư giành lấy lại.
Em ghét anh mang nụ cười tươi mãi
Gió đượm buồn mây mải ghé làm duyên
Hoa nghiêng nghiêng mang hình dáng Điêu Thuyền
Người lại lỗi bởi nguyên từ không chối ...
Em ghét anh mang nụ cười bối rối
Người qua đường trách tội chỉ mình em
“Biết nũng nịu, khóc lóc chỉ đòi kem”
Ôi em ghét! Chẳng thèm quen anh nữa! ….
Giờ người đi hòa với mây với gió
Em một mình, phận số tủi tình manh
Còn ai đâu để ghét được dỗ giành
………
Thôi mình hẹn duyên xanh trong kiếp kế!
Bài này đã được xem 2167 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|