nếp nhăm của mẹ
Tôi kể bạn nghe chuyện những nếp nhăn
Trên khuân mặt, trên đôi vai gầy của mẹ
Thời gian trôi tháng ngày vẫn thế
Mẹ vẫn miệt mài như những chú ve.
Nơi khóe mắt là nỗi buồn của mẹ
Mỗi khi con đau, con không muốn nghe lời
Giọt sầu nhỏ cứ đầy rồi lại vơi
Cũng có lúc vô tình không chạm tới.
Nơi bờ vai là mỗi ngày nắng mới
Mẹ ra đồng cho cánh lúa trĩu bông
Lúc trời buồn trời đổ cơn giông
Nơi công xưởng bố có hay mẹ ngã.
Nơi đuôi mắt là mỗi lần cãi vã
Cơm, áo, gạo, tiền cuộc sống về đâu
Trong đêm thâu mẹ lặng uống nỗi sầu
Để ngày mai mẹ vững vàng bước tiếp.
Tôi kể bạn chuyện nếp nhăn kế tiếp
Nơi bàn tay, nhựa sống đã nứt khô
Bàn chân mẹ ngày một ráp và thô
Vết chân chim khắc một sâu hằn rõ.
Là vậy đấy nhưng có mấy khi con ngỏ
Một câu yêu thương cho nếp nhăn ấy mờ đi.
Bài này đã được xem 2983 lần
|
Người đăng:
|
riura
|
|
|