thói đời
Con rể được quý như vàng
Con dâu như nhặt giữa đàng về thôi
Sự đời bạc bẽo như vôi
Rể chơi làm khách đầy vơi ngọt ngào
Ngày rằm, ngày lễ thanh cao
Bưng cơm ngọt gọi chào rể xưa
Dâu đâu quản ngại nắng mưa
Sớm trưa tất bật đâu vừa mẹ cha
Công việc thì rể lướt qua
Gọi là có mặt cho ra họ hàng
Dâu thì vai nặng thân mang
ấy mà một tiếng đàng hoàng không xong
Tủi phận nước mắt lưng tròng
Mẹ cha lườm nguýt mất công mua về
Thói đời lắm kẻ liêu khê
Nào ai thấu hiểu trăm bề làm dâu.
Bài này đã được xem 5596 lần
|
Người đăng:
|
riura
|
|
|