hoa tật nguyền
Cành đã gãy
Hoa cũng rụng rời
Màu con tươi thắm đã bị đọa đày trong ngục lạnh
Hoa tặt nguyền
Mà lá chẳng vấn vương?
Còn một chút,
hương
Trêu ghẹo gió
Động lòng tham nên gió đã cuốn đi xa.
Hương vô tình,
chạm vành môi huyến luyến
Em bắt đền,
Anh trả lại sắc hoa xưa.