mưa nghịch mùa
Mùa đông rồi sao mưa rào rơi mãi
Chút tơ lòng ướt sũng nước nhớ mong
Nhớ mùa thu em mê mải nắng hồng
Anh lại cứ mong mưa về vít lối
Để gần em suốt sớm, ngày, trưa, tối
Kệ trời buồn, bỏ mặc đất bơ vơ
Nhện chạnh lòng cứ rút ruột giăng tơ
Con thạch sùng tiếc thèm đành tặc lưỡi
Trời mùa đông trắng mưa rào giăng lưới
Gió bấc buồn tan vào nước trôi đi
Tìm ở đâu lũ chim sẻ, chim ri
Nhớ ướt nhèm lọt qua tay tiếc nuối
Nước mắt mặn như ai pha thêm muối
Cứ lặng thầm chảy ngược mãi vào tim
Em ở đâu để anh mãi kiếm tìm
Cơn mưa rào xóa tan niềm ao ước
Mùa đông rồi sao mưa rào lạc bước
Để tiếng ru nghe đắng lặng cháy lòng
"Ầu ơ trời mưa bong bóng phập phồng..."
Đông buồn phó mặc mưa tuôn nghịch mùa.
Hà Nội, 25/11/2015
Trần Thanh Xuân