nhớ biển đồng châu
Anh được ghé thăm Thái Bình.
Nơi quê em mặn mòi mùi biển.
Đến một lần rồi anh nhớ mãi .
Nhưng vẫn phải đi thôi.
Đất trời ào cơn mưa tiễn biệt.
Biển Đồng Châu gió lạnh thấu xương người.
Hay hôm nay trái tim tôi lạnh giá .
Nhớ về biển toàn mưa gió mà thôi.
Mơ em đi tới cuối cuộc đời.
Giật mình tỉnh lại( trong cơn mê).
Cuộc đời mình tới đâu mà mang em theo tội.
Thôi bước một mình cho khỏi khổ đến em.
Thức dậy bước đi trong đêm tối .
Tỉnh ngủ rồi ! Có nằm lại được đâu.
Trời sâu hơn bầu trời Hà Nội..
Im ắng quá. Bước nhẹ giữa màn đêm.
* * *
Anh bước đi giữa đêm Hà Nội.
Nhớ em ngày ấy bước bên tôi
Mưa biển Đồng Châu đứng giữa trời
Xa em mãi mãi phải quên thôi