về quê ngoại
Mười lăm năm kể từ ngày Ngoại mất
Đến bây giờ con mới trở lại quê
Vẫn chiếc xuồng ngày xưa đón con về
Nhưng không còn tiếng nhịp chèo thuở trước
Ôi thương quá chiếc cầu ao bến nước
Ngoại thường ngồi trông bầy cháu về thăm
Đôi mắt buồn dõi nhìn phía xa xăm
Dáng gầy guộc tóc nhuộm màu sương phủ
Vẫn còn đây bên mái hiên xưa cũ
Dưới chiều tà nhạt sắc tím Ô môi
Đứng lặng thầm nghiêng một bóng đơn côi
Như ghi lại dáng ngày xưa của Ngoại
Vẳng đâu đây tiếng ru như vọng lại
Lời ầu ơ Ngoại đã hát năm xưa
Cánh võng buồn theo nhịp lắc đong đưa
Chở con đến với chân trời rộng mở
Nay trở về bước chân nghe bỡ ngỡ
Lòng ngậm ngùi bên mộ Ngoại chiều nay
Nén hương trầm vương khóe mắt cay cay
Nương làn khói gửi lời xin lỗi Ngoại