nhớ thưở nào
Nhớ thưở nào trăng trên ngọn cao
Người xa vắng còn chờ mãi nhau
Mây nước lững lở
Đời vẫn bơ vơ
Hồn vẫn đợi ai về cõi mơ
Vầng trăng đơn côi
Rải tia sáng cheo leo lưng đèo
Ôm mối hận nghẻo
Chờ đợi tình xuân hoài chưa đến
Thuyền đời mong cập bến
Dòng sông đã đóng băng tự bao lâu ?
Tìm hoài chẳng thấy nhau
Ô kìa thấp thoáng bóng ai trên cầu
Những mong phép nhiệm mầu
Tình buồn chửa ngoai nguôi
Người hờ hững qua cầu đấy thôi !
Chờ ai mà chờ mãi ?
Có biết chăng đời ta chẳng dài
Non nước u hoài
Lòng xuân thương nhớ lệ vào thiên thu !
QHNC