đau thương
Rửa đống xương tàn dưới ánh trăng
Sương mờ lạnh lẽo thấm da thâm
Ai than ai khóc hồn điên dại
Thịt rữa dần tan, bóng nguyệt hằng.
Tiếng rú khuya nay thật thảm thương
Móng tay cào xước bức đêm trường
Máu loang nền cỏ,trăng giãy chết
Trân người trợn mắt ngó giương giương
Một lần tình ái bỏ rơi ta
Mấy lần duyên bén ngỡ đậm đà
Hận theo ngàn thủa,theo ngàn thủa
Hoàng lầu vất vưởng lại hồn ma.
Rồi đêm rên rỉ, đêm thở than
Nén đau trút hận ngó trăng ngàn
Ai dám bên ta làm bàu bạn
Thơ càng điên loạn,loạn thơ ta...
MTP
3.9.015