khóc đi em
Khóc đi
cho cạn niềm đau
cho ngày mai
chẳng úa màu nét môi
Người đi
ừ, đã đi rồi
tình buồn như gió
xa vời
thoảng qua
Khóc đi
giọt lệ đàn bà
chừa phần thiếu nữ
thật thà ngày xưa
Người đi
người đã quên chưa?
khóc lần sau cuối
cho vừa luyến lưu
Ngoài kia
hấp hối mùa thu
lòng em bão nổi
mịt mù mưa giông
Đất trời
chưa kịp sang đông
mà tim em
đã muôn trùng giá băng
Đêm nay
cô lẻ vầng trăng
triệu vì tinh tú
ngỡ chừng bặt tăm
Người xây
hạnh phúc trăm năm
em xây nấm mộ
âm thầm đáy tim
Khóc đi em
trắng một đêm
ngày mai phong kín
nỗi niềm vùi chôn
Khóc đi
dốc cạn nỗi buồn
sau mưa thấy nắng
sau buồn lại vui
Dường như
trời đã sáng rồi...
Này là mắt
này là môi
cười lên em nhé
tình trôi qua rồi!