trách hàn mặc tử
Hàn Mặc Tử, ông cho tôi hỏi
Cớ làm sao ông bán trăng đi ?
Nàng trăng có tội lỗi gì
Mà sao ông bán trăng lơi tội tình
Tôi với trăng chơi từ thuở trước
Chắc gì ông thân thiết hơn tôi
Trăng ông nay bán mất rồi
Còn trăng Đà Nẵng cấm ông động vào
Trên cả nước nơi đâu cũng có
Huế xứ người không bóng trăng soi
Một trăng ông bán mất rồi
Than ơi!... kiếp mỏng trăng tôi tội gì ?
Tôi đã đến thăm quê ông ở
Riêng xứ người ông chẳng chịu đi
Bây giờ còn có nghĩa gì
Kiếp sau đừng bán trăng tôi một mình
Thời buổi giờ không như thuở trước
Ông khó tiền đem bán trăng chơi
Bây giờ thì chắc thôi rồi
Trung thu các cháu đưa ông hầu tòa
Trăng xứ Huế nơi ông đỏng đảnh
Trăng xứ người hiền thục nết na
Trăng ông vắt vẻo la đà
Trăng tôi Đà Nẵng nàng chơi dịu hiền
Cùng chung vịnh Lăng Cô phía trước
Phía sau là tựa núi Hải Vân
Không may ông đã kém phần
Không giờ ông đã bán đi lúc nào
Ngày xưa rượu quê ông giá rẻ
Người uống vào chia sẻ cùng trăng
Chắc nàng gì đó lăng nhăng
Làm ông hết chịu ông hô bán liền
Ngày xưa Nam Bắc đôi miền
Xa xôi cách trở ta đành cách nhau
Bây giờ ông đợi kiếp sau
Tôi ông cùng họp ngồi bàn bán trăng./
**************************************************
Đêm Gia Lai, ngày 09/01/2016