đông..ơi
Đông nay về muộn...lạnh đấy...em biết không
Để lối đi xưa chợt co mình trong giá buốt
Chiều chưa buông,bàn chân mím nhẹ trên đường heo hút
Đến cả bụi cỏ mềm... cũng ngả ngón..hướng phong sương.
Em ạ! Nhớ lúc xưa...đông ấy..mắt,lời vương
Sóng sánh, chứa chan bên mặt hồ lao xao nhiều tiếc nuối
Chữ tình trao nhau... làm cơn gió thẹn thùng,vờ cúi đầu "tránh bụi"
Rồi...nhẹ nhàng..tay ngơ ngẩn ôm mộng trọn dáng hoa...
Ta chẳng thích đâu những chiều đông mưa giăng phủ nhạt nhoà
Nhưng..lại muốn...chung mọi nẻo dặm trường lồng đôi bóng
Cần hơi ấm của yêu thương trong nghìn đêm dài lồng lộng
Chứ... nếu nắng xuân về....
......một bước....nghĩa gì đâu !