hờn tủi
Nguyệt quế thơm nhất mười lăm
Những đêm trăng sáng hương đằm bay xa
Bậu thường mòn mỏi trông wa
Ngày qua lui tới mà wa chưa về
Năm dài tháng rộng lê thê
Bao lần hoa nở chán chê chờ người
Tìm đâu được một nụ cười
Tìm đâu được nét Xuân tươi giữa trời
Phận bèo mây nước mưa rơi
Lòng người cũng thế lúc vơi lúc đầy
Cái ngày vun đắp dựng xây
Giờ còn đâu nữa thân gầy héo hon
Trống canh chừng đã mỏi mòn
Mùi hương xưa cũ nét son nhạt nhòa
Đời trao ta những phong ba
Sợ gì mưa nắng lệ sa điểm hàng
Kẻ đầu sóng người xuôi ngang
Âu là duyên phận ngỡ ngàng mà chi
Thôi thì ta chẳng nghĩ suy
Thành tâm tự tại tùy vào nhân duyên
..
.