thân ruồi kiếp nhặng
Thân ruồi kiếp nhặng chẳng bằng ai
Lượn xuống bay lên cứ tưởng tài
Có lúc lao vào bâu gáy cổ
Khi thì vụt đến bám đầu tai
Mâm trên cúng cụ đòi ăn trước
Cỗ dưới gia đình lại sánh vai
Đúng nghĩa ngang tầm con bọ chứ
Cho mày một đập miễn cần hai
Lê Gái
LŨ RUỒI
Một lũ ruồi kia quả bất tài
Ngôn xàm ngữ bậy tưởng là ai
Ngày kia chú đập cho tà mỏ
Bữa nọ ông quần đến bở tai
Cả bọn nhiều hôm kề cánh mũi
Nguyên đàn mọi buổi sát bờ vai
Nhìn xem thật kỹ phường hôi thối
Cõi tục bao người muốn xẻ hai
Họa vui cùng Lê Gái
THÂN RUỒI
Thân em hình thể chẳng hơn ai
Kiếm chác tìm ăn đáng bậc tài
Màu sắc không màng do kém mắt
Thoáng mùi lần đến cóc cần tai
Tanh tao mặn nhạt vơ đầy vại
Bùi ngọt chua cay gánh dẫy vai
Khốn khổ thân hèn nhơ nhớp thế
Người đời xua đuổi cũng không sai
Nguyễn Khánh Thực
bài họa :
Thân con ruồi
Sinh ra tự ngẫm… chẳng như ai
Đoản mệnh cho nên… cố trổ tài
Đến bữa mùi thơm… lao cả cổ
Vo ve khắp chốn…. vạ vào tai
Rung râu hít ngửi …vụt bay trước
Đội ngũ gia đinh… cũng tiếp vai
Bọ nở ra thành… con nhặng chứ
Sinh ra tự ngẫm… chẳng như ai
17-1-16---NC
Bài này đã được xem 3480 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|